Thứ Sáu, 29 tháng 8, 2014

Đem tiền đi chôn. Người đầy tớ tồi tệ và biếng nhác.

“Ông cho người này năm yến, người kia hai yến, người khác nữa một yến, tuỳ khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi” Mt 25, 15

Thứ Bảy

Lời Chúa: Mt 25,14-30

14 "Quả thế, cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi đầy tớ đến mà giao phó của cải mình cho họ. 15 Ông cho người này năm yến, người kia hai yến, người khác nữa một yến, tuỳ khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra đi. 


Lập tức, 16 người đã lãnh năm yến lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời được năm yến khác. 17 Cũng vậy, người đã lãnh hai yến gây lời được hai yến khác. 18 Còn người đã lãnh một yến thì đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ. 19 Sau một thời gian lâu dài, ông chủ đến tính sổ với các đầy tớ và thanh toán sổ sách với họ. 20 Người đã lãnh năm yến tiến lại gần, đưa năm yến khác, và nói: "Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi năm yến, tôi đã gây lời được năm yến khác đây." 21 Ông chủ nói với người ấy: "Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!" 22 Người đã lãnh hai yến cũng tiến lại gần và nói: "Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi hai yến, tôi đã gây lời được hai yến khác đây." 23 Ông chủ nói với người ấy: "Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!" 


24 Rồi người đã lãnh một yến cũng tiến lại gần và nói: "Thưa ông chủ, tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi. 25 Vì thế, tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của ông đây, ông cầm lấy!" 


26 Ông chủ đáp: "Hỡi đầy tớ tồi tệ và biếng nhác! Anh đã biết tôi gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi, 27 thì đáng lý anh phải gởi số bạc của tôi vào ngân hàng, để khi tôi đến, tôi thu được cả vốn lẫn lời chứ! 28 Vậy các ngươi hãy lấy yến bạc khỏi tay nó mà đưa cho người đã có mười yến. 29 Vì phàm ai đã có, thì được cho thêm và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy đi. 30 Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài: ở đó, sẽ phải khóc lóc nghiến răng."


Suy niệm: Những nén bạc mà người chủ giao cho đầy tớ mình trong dụ ngôn ví như mọi thứ của cải vật chất, khả năng trí tuệ, tài năng, tâm hồn, ơn thánh,.... mà Chúa đã trao ban cho chúng ta, nhiều ít tùy theo khả năng mỗi người. Vấn đề không phải là việc Chúa ban cho ta nhiều hay ít mà ở chỗ chúng ta phải biết sử dụng chúng để sinh lời cho Chúa. Vậy chúng ta đã sử dụng những gì Chúa ban để chia sẻ, giúp đỡ mọi người để mọi người nhận biết Chúa hay chúng ta chỉ biết phục vụ cho lợi ích cá nhân mình, thậm chí lười biếng không sử dụng chúng như người đầy tớ đem nén bạc đi chôn? Chúng ta biết trả lời Người thế nào khi được hỏi chúng ta đã sử dụng mọi thứ Chúa ban cho như thế nào?

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn siêng năng, cần cù sử dụng mọi thứ Chúa đã ban như là khí cụ tình yêu của Chúa. Xin Chúa thêm sức mạnh cả về thể chất lẫn tinh thần để con có thể vượt thắng được sự yếu đuối, biếng nhác trong con. Amen

Thứ Ba, 26 tháng 8, 2014

Thánh Mônica - Bà Mẹ Kiên Nhẫn

"Lạy Chúa, sở dĩ con được làm con Chúa, là vì Ngài đã ban cho con một người mẹ như thế đó!"

Mônica - Bà Mẹ Kiên Nhẫn


Sống trước chúng ta những 16 thế kỷ, nhưng gương kiên nhẫn của bà đáng muôn đời soi chung. Tên bà là Monica, một vị thánh của Giáo Hội Công Giáo, được mừng kính hằng năm vào ngày 27 tháng 8.

Monica sinh năm 332 tại Tagaste, miền Bắc Phi Châu. Vui sống dưới sự chăm sóc của đôi cha mẹ Công Giáo đạo đức, Monica sớm trở thành cô gái ngoan hiền, sốt sắng, yêu cầu nguyện và hãm mình.

Năm 22 tuổi, Monica vâng lời cha mẹ kết hôn với Patricius, một người ngoại đạo dòng dõi quý phái, nhưng tính tình lại ngang tàng độc ác. Tuổi chàng gấp đôi nàng! Với tính hiền lành và kiên nhẫn, Monica đã biến cuộc hôn nhân "khập khễnh" thành êm đềm. Ít năm sau, người ta hỏi nàng làm cách nào có thể "sống chung hòa bình" với một người chồng cộc cằn như thế. Nửa đùa nửa thật, Monica trả lời:

- Tất cả bí quyết là hãy coi sự ràng buộc hôn nhân như một thân phận nô lệ, và khi ông chủ nổi nóng thì đừng có cãi lại!

Thực sự, nàng không bao giờ cãi lý với chồng, nhưng luôn vâng lời chàng cách dễ thương.

Monica sinh được ba người con: Hai cậu trai Tên Augustinô và Navigius, một cô con gái tên Perpetua. Dù làm dâu trong một gia đình ngoại đạo, nhưng Monica đã chu toàn sứ mệnh làm mẹ, biết giáo huấn con cái sống đời mến Chúa yêu người. Nàng tha thiết yêu các con, đặc biệt thương Augustinô. Nhưng oái oăm thay, càng lớn, Augustinô càng tỏ lộ nhiều tính hư tật xấu. Cậy vào trí khôn thông minh, Augustinô đâm ra lười biếng. Được học tiếng La Tinh và Hy Lạp, Augustinô bắt đầu đọc các tác phẩm vô luân viết bằng hai thứ tiếng đó. Cuộc đời Augustinô ngày càng xuống dốc với những lần gian dối, lường gạt cha mẹ, ăn trộm ăn cắp, rồi tiến dần đến say mê lạc thú, ham mê danh vọng. Nhất là từ khi được gửi học ở tỉnh khác, ảnh hưởng ngoại giáo càng đè nặng trên Augustinô, đến nỗi Augustinô đã theo bè rối Manikê chống lại Đức Tin Công Giáo. Còn gì xé nát con tim Monica hơn khi bà thấy đứa con cưng của mình ngày càng tiến sâu trên đường tội lỗi! Nước mắt thương đau đã chảy quá nhiều! Nhưng đầy niềm cậy trông nơi Tình Thương Thiên Chúa, Monica gia tăng việc lành và hy sinh hãm mình để cầu nguyện cho chồng cho con.

Hai mươi năm cầu nguyện, nhịn nhục và làm gương sáng cho chồng nay đã đơm hoa kết trái. Patricius khuất phục ơn Chúa, xin học đạo và lãnh nhận Thánh Tẩy. Sau khi xây lại cuộc đời, Patricius sống bình an với Chúa, để rồi một năm sau đó ông chết lành thánh. Monica ngàn lần tạ ơn Thiên Chúa về đặc ân đó.

Lúc này, Augustinô đang theo học tại Carthage (Bắc Phi) và rất nhiệt thành với bè rối Manikê. Nước mắt bà mẹ đáng thương Monica càng chảy nhiều hơn để níu kéo tình thương Chúa hoán cải tấm lòng chai đá Augustinô. Một hôm, qua giấc chiêm bao, một thiên thần nói với bà:

- Con bà sẽ trở lại!

Đây là niềm an ủi cho bà. Bà liền cậy nhờ nhiều vị Giám Mục và những người khôn ngoan thuyết phục Augustinô theo lẽ phải. Họ thường nói với bà:

- Với trí khôn thông minh, chính Augustinô sẽ tự khám phá sự sai lầm của mình.

Nhưng Monica vẫn nài nỉ một vị Giám Mục giúp đỡ, ngài trả lời:

- Đứa con của bà quá nhiều nước mắt không thể hư đi được!

Khi Augustinô được 29 tuổi, chàng nói với mẹ là sẽ sang Rôma dậy học. Monica tự nghĩ: làm cách nào để giúp đỡ Augustinô khi xa nhà như vậy? Tốt hơn là hắn đừng đi, hay ít ra mình cùng đi với hắn! Nhưng Augustinô không thích như vậy, chàng đã lập mưu đánh lừa mẹ, để rồi một mình xuống tầu vượt biển trước ánh nhìn quặn đau của mẹ.

Tại Rôma, Augustinô nghe nói thánh Ambrôsiô, Giám Mục thành Milăng giảng rất hay, chàng lần mò đến Milăng để xem thực hư ra sao. Từ những bài giảng của Đức Cha Ambrôsiô, chàng dần dà khám phá những chân lý Đức Tin Công Giáo mà chưa một lần chàng được nghe. Chàng bắt đầu đặt lại vấn đề giáo thuyết bè Manikê, rồi quyết định xa lìa bè rối dần dần.

Trong khi đó, bà mẹ kiên nhẫn và đáng thương của Augustinô liều nguy hiểm, vượt biển tới Milăng đoàn tụ cùng con. Thấy ảnh hưởng tốt của Đức Cha Ambrôsiô trên con mình, Monica rất vui mừng và hy vọng sẽ thấy Augustinô trở lại với Chúa trước khi bà nhắm mắt giã từ cõi thế. Bà tăng gấp đôi lời cầu.

Được Đức Cha Ambrôsiô giúp đỡ, Augustinô dần dà thấu hiểu Giáo Lý Công Giáo. Cuối cùng, trí khôn chàng đã khuất phục chân lý, nhưng ý chí vẫn bị trói buộc. Vì trở thành một Kitô hữu nghĩa là phải giữ các giới răn và phải từ bỏ chính mình. Chàng cảm thấy quá sức! Augustinô do dự, phân vân. . . Chàng không muốn bỏ mất Thiên Chúa, Đấng chàng tìm kiếm bao năm, nhưng xác thịt lại quá nặng nề!. . . Giữa cơn đè nén khổ đau, chàng bật lên tiếng khóc van nài Thiên Chúa đừng bỏ rơi chàng! Lập tức, Augustinô nghe tiếng trẻ thơ vô hình nói với chàng:

- Hãy cầm lấy mà đọc!

Gần đó có một cuốn Thư Thánh Phaolô Tông Đồ, chàng vội cầm lấy và đọc. . . Từng đợt sóng bình an tràn ngập tâm hồn Augustinô. Chàng được sức mạnh nhất quyết giã từ tội lỗi. Thiên Chúa đã hoàn toàn chiếm đoạt tâm hồn chàng. Nước mắt Monica đã không chảy ra vô ích.

Lễ Chúa Phục Sinh năm 387, Augustinô cùng một số bạn hữu cúi đầu trước giếng rửa tội lãnh nhận Thánh Tẩy. Linh hồn Monica tràn ngập vui mừng! Sau đó ba mẹ con chuẩn bị đáp tầu về Phi Châu. Tại hải cảng Ostia nước Ý, Monica nói với con:

- Giờ đây mẹ không ước mong sự gì nơi trần gian này nữa? Mọi nguyện vọng của mẹ đã được hoàn thành.


Năm ngày sau, Monica ngã bệnh, bà nói với Augustinô và Navigus:

- Các con hãy chôn mẹ tai đây!

Nhưng Navigus không bằng lòng:

-Không được mẹ ơi! Chúng con không thể chôn xác mẹ nơi đất khách quê người!

Thực sự, sinh thời Monica thầm mong được an nghỉ bên cạnh Patricius, chồng bà. Dẫu vậy, bà cũng nhìn Navigus cách trìu mến rồi nói:

- Hãy chôn vùi thân xác mẹ bất cứ nơi đâu. Đừng bận tâm về nó! Mẹ chỉ xin các con một điều là nhớ cầu cho mẹ mỗi khi các con dâng Thánh Lễ.


Chín ngày sau đó Monica tắt thở và được chôn cất tại Ostia.

Đám tang mẹ, Augustinô không khóc, vì mẹ chàng đã chết rất thánh thiện. Nhưng khi âm thầm hồi tưởng lại tình yêu hải hà của mẹ đối với chàng và các em, chàng bật khóc nức nở cho người mẹ yêu quí đã khóc quá nhiều vì chàng! Chàng viết trong cuốn Tự Thú:

- Lạy Chúa, sở dĩ con được làm con Chúa, là vì Ngài đã ban cho con một người mẹ như thế đó!.

"Mồ mả tô vôi"

"Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình! Các người giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ mọi thứ ô uế.” Mt 23. 27

Thứ Tư

Mt 23,27-32

27 "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình! Các người giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài có vẻ đẹp, nhưng bên trong thì đầy xương người chết và đủ mọi thứ ô uế. 28 Các người cũng vậy, bên ngoài thì có vẻ công chính trước mặt thiên hạ, nhưng bên trong toàn là giả hình và gian ác!


29 "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình ! Các người xây mồ cho các ngôn sứ và tô mả cho những người công chính. 30 Các người nói: "Nếu như chúng ta sống vào thời của tổ tiên, hẳn chúng ta đã không thông đồng với các ngài mà đổ máu các ngôn sứ." 31 Như vậy, các người tự làm chứng rằng các người đúng là con cháu của những kẻ đã giết các ngôn sứ. 32 Thì các người đổ thêm cho đầy đấu tội của tổ tiên các người đi!


Suy niệm: Chiếc áo không làm nên thầy tu. Thế nhưng trong xã hội ngày nay người ta lại coi trọng sự sang trọng bên ngoài mà quên mất nhân cách bên trong. Người giàu có được coi trọng hơn người nghèo. Thậm chí người ta còn dùng tiền bất chính để làm việc từ thiện rồi cho rằng mình tốt lành. Một lần nữa Chúa Giê-su lại lên án mạnh mẽ sự giả hình của con người. "Các người cũng vậy, bên ngoài thì có vẻ công chính trước mặt thiên hạ, nhưng bên trong toàn là giả hình và gian ác!" Hãy tự xem lại mình xem chúng ta có như thế không?

Cầu nguyện: Lạy Chúa, đã không ít lần chúng con bị của cải vật chất, sự hào nhoáng bên ngoài chiếm lĩnh tâm hồn khiến chúng con lầm lỗi. Xin Chúa tha thứ cho chúng con. Xin Chúa giúp chúng con biết thống nhất đời sống, thống nhất cái biểu lộ bên ngoài với cái tâm tình bên trong. Xin thêm sức để chúng con có thể canh tân cuộc sống của chính mình theo như lòng Chúa mong ước. Amen

Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

Sự giả hình

"Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình! Các người rửa sạch bên ngoài chén đĩa, nhưng bên trong thì đầy những chuyện cướp bóc và ăn chơi vô độ.” Mt 23, 25

Thứ Ba tuần 21 TN, Lời Chúa: Mt 23,23-26

23 "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình ! Các người nộp thuế thập phân về bạc hà, thì là, rau húng, mà bỏ những điều quan trọng nhất trong Lề Luật là công lý, lòng nhân và thành tín. Các điều này vẫn cứ phải làm, mà các điều kia thì không được bỏ. 24 Quân dẫn đường mù quáng! Các người lọc con muỗi, nhưng lại nuốt con lạc đà.


25 "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình! Các người rửa sạch bên ngoài chén đĩa, nhưng bên trong thì đầy những chuyện cướp bóc và ăn chơi vô độ. 26 Hỡi người Pha-ri-sêu mù quáng kia, hãy rửa bên trong chén đĩa cho sạch trước đã, để bên ngoài cũng được sạch.

Suy niệm: Việc chú trọng đến hình thức bên ngoài dễ làm cho chúng ta quên đi việc tu dưỡng, làm đẹp cho tâm hồn mình. Chúng ta cảm thấy hãnh diện vì bề ngoài bảnh bao, xinh đẹp. Tự hào vì mình tài giỏi hơn người khác. Khinh thường người khác khi họ nghèo khó hơn mình. Thế chúng ta có dám tự hào về mình trước mặt Chúa, đấng thấu suốt mọi bí ẩn không? Hay lúc đó, con người tội lỗi trong ta lại phải trốn đi, không dám đối diện với Người? Vậy hãy gột rửa tâm hồn cho sạch, từ bỏ những sự xấu xa, tội lỗi trong ta. Điều đó mới làm cho ta chở nên con người đẹp cả bên trong lẫn bên ngoài. "...hãy rửa bên trong chén đĩa cho sạch trước đã, để bên ngoài cũng được sạch".

Cầu nguyện: Lạy Chúa là Chúa Tể trời đất, đấng thấu suốt mọi bí ẩn, xin cho con luôn biết chú trọng gột rửa con người bên trong con cho sạch hơn là chỉ quan tâm đến hình thức bên ngoài. Amen

Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014

Gương mù, gương xấu

"Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình !” Mt 23, 13

Thứ Hai tuần 21 TN

Lời Chúa: Mt 23,13-22

13 "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình! Các người khoá cửa Nước Trời không cho thiên hạ vào! Các người đã không vào, mà những kẻ muốn vào, các người cũng không để họ vào. 14 Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình! Các người nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ, cho nên các người sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.


15 "Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình! Các người rảo khắp biển cả đất liền để rủ cho được một người theo đạo; nhưng khi họ theo rồi, các người lại làm cho họ đáng xuống hoả ngục gấp đôi các người.

16 "Khốn cho các người, những kẻ dẫn đường mù quáng! Các người bảo: "Ai chỉ Đền Thờ mà thề, thì có thề cũng như không; còn ai chỉ vàng trong Đền Thờ mà thề, thì bị ràng buộc." 17 Đồ ngu si mù quáng! Thế thì vàng hay Đền Thờ là nơi làm cho vàng nên của thánh, cái nào trọng hơn? 18 Các người còn nói: "Ai chỉ bàn thờ mà thề, thì có thề cũng như không; nhưng ai chỉ lễ vật trên bàn thờ mà thề, thì bị ràng buộc." 19 Đồ mù quáng! Thế thì lễ vật hay bàn thờ là nơi làm cho lễ vật nên của thánh, cái nào trọng hơn? 20 Vậy ai chỉ bàn thờ mà thề, là chỉ bàn thờ và mọi sự trên bàn thờ mà thề. 21 Và ai chỉ Đền Thờ mà thề, là chỉ Đền Thờ và Đấng ngự ở đó mà thề. 22 Và ai chỉ trời mà thề, là chỉ ngai Thiên Chúa và cả Thiên Chúa ngự trên đó mà thề.

Suy niệm: Chúa Giê-su lên án mạnh mẽ những người kinh sư và Pha-ri-sêu giả hình ngày xưa. Bởi họ đã làm gương mù gương xấu cho người khác. Họ không những không vào nước trời mà còn khóa cửa không cho người khác vào. Thật khốn cho họ. Họ sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn. Vậy chúng ta có vô tình hay hữu ý đã trở thành gương mù, gương xấu cho giáo dân, cho con cái, cho học trò, cho bạn bè, cho mọi người xung quanh không? Quả thật, những kẻ làm gương mù cho người khác thì xứng đáng bị đeo đá vào cổ mà thả xuống biển.

Cầu nguyện: Lạy Chúa là Thiên Chúa chúng con, là Chúa Tể trời đất, xin soi sáng lòng trí chúng con, hướng dẫn hành động của chúng con để chúng con nếu không thành gương sáng cho mọi người thì cũng đừng là gương mù cho người khác. Amen

Thứ Tư, 20 tháng 8, 2014

Hãy mặc y phục lễ cưới khi được mời.

"Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng : Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới !"

Thứ Năm

Lời Chúa: Mt 22,1-14

1 Đức Giê-su lại dùng dụ ngôn mà nói với họ rằng: 2 "Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới cho con mình. 3 Nhà vua sai đầy tớ đi thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc, nhưng họ không chịu đến. 


4 Nhà vua lại sai những đầy tớ khác đi, và dặn họ: "Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng: Này cỗ bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến dự tiệc cưới!" 5 Nhưng quan khách không thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi: kẻ thì đi thăm trại, người thì đi buôn, 6 còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà sỉ nhục và giết chết. 

7 Nhà vua liền nổi cơn thịnh nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ thành phố của chúng. 8 Rồi nhà vua bảo đầy tớ: "Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà những kẻ đã được mời lại không xứng đáng. 9 Vậy các ngươi đi ra các ngã đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc cưới." 10 Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách.


11 "Bấy giờ nhà vua tiến vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới, 12 mới hỏi người ấy: "Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới?" Người ấy câm miệng không nói được gì. 13 Nhà vua liền bảo những người phục dịch: "Trói chân tay nó lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng! 14 Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà người được chọn thì ít."


Suy niệm: Thủa ban đầu, Thiên Chúa chỉ mời những người được chọn vào dự tiệc Nước Trời. Thế nhưng có người vì công ăn việc làm, vì miếng cơm manh áo, vì sự hưởng thụ cá nhân, ... mà phớt lờ lời mời ấy. Thậm chí còn có kẻ giết hại những vị thừa sai của Chúa. Chúa đã trút cơn thịnh nộ của Người lên họ. Và rồi Người mời gọi tất cả. "Đầy tớ liền đi ra các nẻo đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã đầy thực khách." Nhưng khi được mời gọi, Chúa cũng đòi hỏi chúng ta phải thay đổi để trở nên người của Tiệc Cưới. "Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ cưới?"

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết từ bỏ con người cũ đầy xấu xa tội lỗi để trở nên con người mới xứng đáng được dự tiệc Nước Trời. Kẻo con lại như "người không mặc y phục lễ cưới" trong dụ ngôn và phải chịu cảnh "khóc lóc nghiến răng" vào ngày sau hết. Amen

Sự ghen tức

"Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót."

Thứ Tư tuần 20 TN A

Bài Tin Mừng: Mt 20,1-16

Khi ấy, Đức Giê-su kể cho các môn đệ nghe dụ ngôn này: "Nước Trời giống như chuyện gia chủ kia, vừa tảng sáng đã ra mướn thợ vào làm việc trong vườn nho của mình. Sau khi đã thoả thuận với thợ là mỗi ngày một quan tiền, ông sai họ vào vườn nho làm việc. 


Khoảng giờ thứ ba, ông lại trở ra, thấy có những người khác ở không, đang đứng ngoài chợ. Ông cũng bảo họ: "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho, tôi sẽ trả cho các anh hợp lẽ công bằng." Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu, rồi giờ thứ chín, ông lại trở ra và cũng làm y như vậy. Khoảng giờ mười một, ông trở ra và thấy còn có những người khác đứng đó, ông nói với họ: "Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết?" Họ đáp: "Vì không ai mướn chúng tôi." Ông bảo họ: "Cả các anh nữa, hãy đi vào vườn nho!" Chiều đến, ông chủ vườn nho bảo người quản lý: "Anh gọi thợ lại mà trả công cho họ, bắt đầu từ những người vào làm sau chót tới những người vào làm trước nhất." Vậy những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền. 


Họ vừa lãnh vừa cằn nhằn gia chủ: "Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt." Ông chủ trả lời cho một người trong bọn họ: "Này bạn, tôi đâu có xử bất công với bạn. Bạn đã chẳng thoả thuận với tôi là một quan tiền sao? Cầm lấy phần của bạn mà đi đi. Còn tôi, tôi muốn cho người vào làm sau chót này cũng được bằng bạn đó. Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức?" Thế là những kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu, còn những kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót."

Suy niệm: Thiên Chúa trong dụ ngôn Nước Trời quả là người chủ rộng lượng. Tất cả đều được trả công theo thỏa thuận, kể cả người đến làm trễ nhất. Thế nhưng những người thợ đến làm từ sáng sớm lại cằn nhằn: "Mấy người sau chót này chỉ làm có một giờ, thế mà ông lại coi họ ngang hàng với chúng tôi là những người đã phải làm việc nặng nhọc cả ngày, lại còn bị nắng nôi thiêu đốt." Phải chăng sự ghen tức đã chiếm lĩnh tâm trí họ. Họ chỉ nghĩ đến bản thân nên đã không nhận ra sự quảng đại của người chủ. "Chẳng lẽ tôi lại không có quyền tuỳ ý định đoạt về những gì là của tôi sao? Hay vì thấy tôi tốt bụng, mà bạn đâm ra ghen tức?"

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn biết "mến Chúa yêu người" như lời Chúa dạy. Để con sẽ vui mừng khi người anh em mình nhận được nhiều hồng ân của Chúa và hài lòng với những gì Chúa đã ban cho. Xin cho con biết nhận ra lòng quảng đại của Chúa với chúng con. Amen

Thứ Hai, 18 tháng 8, 2014

Lạc đà chui qua lỗ kim.

"Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào Nước Trời” Mt 19, 23

Thứ Ba

Lời Chúa: Mt 19,23-30

23 Bấy giờ Đức Giê-su nói với các môn đệ của Người: "Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào Nước Trời.


 24 Thầy còn nói cho anh em biết: con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa." 25 Nghe nói vậy, các môn đệ vô cùng sửng sốt và nói: "Thế thì ai có thể được cứu?" 26 Đức Giê-su nhìn thẳng vào các ông và nói: "Đối với loài người thì điều đó không thể được, nhưng đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được."


27 Bấy giờ ông Phê-rô lên tiếng thưa Người: "Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì?" 28 Đức Giê-su đáp: "Thầy bảo thật anh em: anh em là những người đã theo Thầy, thì đến thời tái sinh, khi Con Người ngự toà vinh hiển, anh em cũng sẽ được ngự trên mười hai toà mà xét xử mười hai chi tộc Ít-ra-en. 29 Và phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất, vì danh Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống vĩnh cửu làm gia nghiệp.


30 "Nhiều kẻ đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, và nhiều kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu."

Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014

Làm gì để được vào cõi sống?

""Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời"  Mt 19, 16

Thứ Hai

Lời Chúa: Mt 19,16-22

16 Bấy giờ có một người đến thưa Đức Giê-su rằng: "Thưa Thầy, tôi phải làm điều gì tốt để được hưởng sự sống đời đời ?" 17 Đức Giê-su đáp: "Sao anh hỏi tôi về điều tốt ? Chỉ có một Đấng tốt lành mà thôi. Nếu anh muốn vào cõi sống, thì hãy giữ các điều răn." 18 Người ấy hỏi: "Điều răn nào?" Đức Giê-su đáp: "Ngươi không được giết người. Ngươi không được ngoại tình. Ngươi không được trộm cắp. Ngươi không được làm chứng gian. 19 Ngươi phải thờ cha kính mẹ", và "Ngươi phải yêu đồng loại như yêu chính mình." 


20 Người thanh niên ấy nói: "Tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ, tôi còn thiếu điều gì nữa không?" 21 Đức Giê-su đáp: "Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi." 22 Nghe lời đó, người thanh niên buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải.


Suy niệm: Con người ai lại chẳng ham mê giàu sang. Tôi muốn có nhiều của cải, bạn cũng muốn có thật nhiều tiền. Người thanh niên trong bài Tin Mừng là một người rất giàu có. Anh còn là người rất đạo đức. Anh luôn tuân giữ các lề luật của Chúa. Và anh muốn được hưởng sự sống đời đời. Chúa Giê-su đã trả lời cho anh: "Nếu anh muốn nên hoàn thiện, thì hãy đi bán tài sản của anh và đem cho người nghèo, anh sẽ được một kho tàng trên trời. Rồi hãy đến theo tôi." Bao nhiêu của cải, tài sản, tiền bạc giúp anh có cuộc sống trần gian nhẹ nhàng, sung túc thì nay lại trở thành gánh nặng cho anh trên con đường tiến về nước trời. Sự lo toan cho công việc làm ăn như sợi dây leo mắc vào chân; các thủ đoạn gian dối trong việc kiếm tiền như tảng đá chắn ngang đường; tiền tài, danh vọng như gánh nặng trên vai;... Liệu rằng chúng ta có đi nổi đến đích trên con đường tiến về quê trời hay không? 

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin đừng để của cải thế gian này chiếm hữu tâm hồn con khiến con xa Chúa. Xin cho con biết sử dụng của cải của con như món quà của Chúa trao ban cho những người anh em đang còn khó khăn, thiếu thốn, đau khổ ở trần gian này. Và như thế, kho tàng trên trời của con sẽ ngày một nhiều thêm. Amen

Thứ Sáu, 15 tháng 8, 2014

Đức tin mạnh mẽ

"Này bà, bà có lòng mạnh tin".

Chúa Nhật XX thường niên
Mt 15, 21-28

Khi ấy, ra khỏi đó, Chúa Giêsu lui về miền Tyrô và Siđon, thì liền có một bà quê ở Canaan từ xứ ấy đến mà kêu cùng Người rằng: "Lạy Ngài là con Vua Ðavít, xin thương xót tôi: con gái tôi bị quỷ ám khốn cực lắm".


Nhưng Người không đáp lại một lời nào. Các môn đệ đến gần Người mà xin rằng: "Xin Thầy thương để bà ấy về đi, vì bà cứ theo chúng ta mà kêu mãi". Người trả lời: "Thầy chỉ được sai đến cùng chiên lạc nhà Israel". Nhưng bà kia đến lạy Người mà nói: "Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi". Người đáp: "Không nên lấy bánh của con cái mà vứt cho chó". Bà ấy đáp lại: "Vâng, lạy Ngài, vì chó con cũng được ăn những mảnh vụn từ bàn của chủ rơi xuống". Bấy giờ, Chúa Giêsu trả lời cùng bà ấy rằng: "Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy". Và ngay lúc đó, con gái bà đã được lành.

Suy niệm: Người phụ nữ xứ Canaan có lòng tin thật mạnh mẽ. Mặc dù bị từ chối thẳng thừng nhưng bà vẫn kiên trì nài van. Bà nhẫn nhục, chịu đựng vì bà tin chắc rằng Chúa sẽ đoái thương bà mà chữa làng cho con bà. "Không nên lấy bánh của con cái mà vứt cho chó". Nếu đặt chúng ta vào vị trí của bà chắc chúng ta đã bỏ đi, thậm trí còn than trách Chúa. Bà vẫn kiên trì, vẫn nhẫn nại, vẫn cầu xin. "Vâng, lạy Ngài, vì chó con cũng được ăn những mảnh vụn từ bàn của chủ rơi xuống". Thật đáng khâm phục. Một lòng tin sắt đá. Một tấm gương sáng về sự cậy trông vào Chúa. Và Chúa đã nhận lời bà. Không phải vì bà đã xin nhưng vì lòng tin của bà. "Này bà, bà có lòng mạnh tin. Bà muốn sao thì được vậy".

Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn luôn vững tin vào Người vì Người luôn đồng hành cùng con và không có Người chúng con chẳng làm được chi. Amen

"Hãy để các trẻ nhỏ đến với Ta"

"Hãy để các trẻ nhỏ đến với Ta, và đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những người giống như chúng".

THỨ BẢY

Lời Chúa Mt 19, 13-15

Khi ấy, người ta đem những trẻ nhỏ đến cho Chúa Giêsu để Người đặt tay và cầu nguyện cho chúng. Các môn đệ liền quở trách chúng, nhưng chúa Giêsu bảo: "Hãy để các trẻ nhỏ đến với Ta, và đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời là của những người giống như chúng". 


Sau khi Người đặt tay trên chúng, thì Người đi khỏi nơi đó.